Wednesday, November 16, 2005

Alas, another of ma poem


Yes, I'm having too much fun with words. The photo on the right is by the painter, Nguyen Thi Tam, from the National Fine Arts College of Saigon. It's one of the depictions of "home". Notice the fragility and strength of the wooden bridges. I was fearless as a child, dashing through the bridge to the other side as if someone was chasing me.

Hãy Mở Con Mắt Lên

Lá cây rụng hết rồi
Mây đen đã đến đây
Cây cỏ ngùng mọc cao
Ta cùng mau mở mắt lên.

Giữa hai trai gái đủ nhau
Cuột tình nầy mình không thể chia xẽ
Cũng còn có nghĩa chứ anh?
Bạn ỏ, cùng mau mở mắt lên.

Để em trong tim anh nhé?
Cái hun trong miện em đây sợ lấm
Nhưng mình dẩn cầu thời đó
Anh ỏ, hãy mau mở mắt lên.

Gió bảo đã đến rồi
Khủng bố gỏ cửa nhà em
Cây dừa ngừng cho trái
Ngủời ỏ, mau mở mắt lên.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home